Thiền sư Thích Nhất Hạnh về thực hành chánh niệm

Thiền sư Thích Nhất Hạnh về thực hành chánh niệm

15:58 - 06/12/2017

"Hít vào, tôi biết rằng tôi đang thở." Đó là một sự luyện tập đơn giản, nhưng nó có thể biến đổi cuộc sống của bạn. Thiền sư Thích Nhất Hạnh dạy năm bài tập chánh niệm để giúp bạn sống với hạnh phúc và niềm vui.

Ngôi nhà thực sự của chúng tôi không phải là trong quá khứ, cũng không phải trong tương lai. Ngôi nhà thực sự của chúng tôi là ở đây và bây giờ. Cuộc sống chỉ có ở đây và bây giờ, và đó là ngôi nhà thật sự của chúng ta.

Chánh niệm là năng lượng giúp chúng ta nhận ra những điều kiện của sự hạnh phúc vốn dĩ đã tồn tại trong cuộc sống của chúng ta. Bạn không phải đợi mười năm để trải nghiệm hạnh phúc này. Nó hiện diện trong mỗi khoảnh khắc của cuộc sống hàng ngày của bạn. Có những người trong chúng ta đang sống nhưng không biết về nó. Nhưng khi bạn hít thở, và bạn nhận thức được hơi thở của bạn, bạn sẽ chạm vào phép màu của sự sống. Đó là lý do tại sao chánh niệm chính là ngọn nguồn của hạnh phúc và niềm vui.

Bạn không phải đợi mười năm để trải nghiệm hạnh phúc này. Nó hiện diện trong mỗi khoảnh khắc của cuộc sống hàng ngày của bạn

Hầu hết mọi người đều không thực sự sống tại thời điểm hiện tại. Tâm trí của họ mãi bận rộn với những lo lắng, nỗi sợ hãi, sự tức giận, và cả sự hối tiếc. Trạng thái đó được gọi là sự thất niệm - bạn ở đó nhưng bạn không có ở đó. Bạn bị giam giữ trong quá khứ hoặc trong tương lai. Bạn không thực sự sống trọn vẹn khoảnh khắc hiện tại. Và đó là thất niệm

Ngược lại của sự thất niệm là chánh niệm. Chánh niệm là khi bạn thực sự ở đó, cả tâm trí và cơ thể. Bạn hít vào và thở ra một cách thận trọng, bạn mang tâm trí của bạn trở lại với cơ thể của bạn, và bạn thực sự đang ở đó. Khi tâm trí của bạn ở đó với cơ thể của bạn, bạn thực sự sống tại thời điểm hiện tại và từ đó bạn có thể nhận ra được những điều kiện tạo nên hạnh phúc  vốn dĩ đã có trong bạn và xung quanh bạn, và hạnh phúc sẽ tự nhiên tìm đến.

Chánh niệm cần được thực hành với một sự vui thú, không đòi hỏi bất cứ một sự nỗ lực nào cả Bạn có cần phải nỗ lực để hít thở không? Câu trả lời là không, Để hít thở, bạn chỉ cần hít thở. Giả sử bạn đang ở cùng với một nhóm người và chiêm ngưỡng ánh hoàng hôn. Bạn có cần một sự nỗ lực để thưởng thức nó không? Không, bạn không phải thực hiện bất kỳ nỗ lực nào cả. Bạn chỉ cần hưởng thụ nó mà thôi.

Với hơi thở của bạn cũng tương tự như vậy mà thôi. Hơi thở luôn hiện diện ở đó bạn chỉ cần nhận thức được nó và tận hưởng nó. Điều này cũng đúng với việc đi bộ một cách thận trọng. Mọi bước bạn đi đều thú vị. Mỗi bước đi sẽ giúp bạn chạm vào những kỳ quan của cuộc sống, trong chính bạn và xung quanh bạn. Mỗi bước đi là bình an. Mỗi bước đi là niềm vui. Điều đó là có thể.

Trong quá trình bạn thực hành chánh niệm, bạn ngừng nói chuyện - không chỉ là nói chuyện với bên ngoài, mà còn nói chuyện với bên trong. Nói chuyện với bên trong ở đây là suy nghĩ, diễn ngôn tâm lý diễn ra liên tục bên trong chúng ta. Sự im lặng thực sự là khi ta chấm dứt mọi hình thức nói chuyện. Đây không phải là sự im lặng khiến chúng ta cảm thấy bị đè nặng. Sự yên lặng này giúp chữa lành và nuôi dưỡng chúng ta.

Chánh niệm sinh ra niềm vui và hạnh phúc. Sụ tập trung cũng là một trong những nguồn gốc của sự hành phúc. Năng lượng của chánh niệm mang trong nó năng lượng tập trung. Khi bạn nhận thức được một điều gì đó, chẳng hạn như một bông hoa, và có thể duy trì được nhận thức đó, chúng ta nói rằng bạn đang tập trung vào bông hoa đó. Khi chánh niệm của bạn trở nên mạnh mẽ, sự tập trung của bạn trở nên mạnh mẽ, và khi bạn tập trung hoàn toàn, bạn có cơ hội tạo ra một bước đột phá, để đạt được cái nhìn sâu sắc. Nếu bạn thiền định về một đám mây, bạn có thể hiểu sâu hơn về bản chất của đám mây. Hoặc khi bạn thiền định về một viên sỏi và nếu bạn có đủ chánh niệm và tập trung, bạn có thể thấy được bản chất của sỏi. Bạn có thể thiền về một người, và nếu bạn có đủ chánh niệm và tập trung, bạn có thể tạo ra một bước đột phá và hiểu được bản chất của người đó. Bạn có thể thiền định về chính mình, cơn tức giận của bạn, hoặc nỗi sợ hãi của bạn, hoặc niềm vui của bạn, hoặc sự an yên của chính bạn.

Bất cứ thứ gì đều có thể là đối tượng thiền định của bạn, và với năng lượng tập trung mạnh mẽ, bạn có thể tạo ra một bước đột phá và hiểu thấu được bên trong sự vật. Nó giống như một cái kính lúp tập trung ánh sáng mặt trời. Nếu bạn đặt điểm tập trung ánh sáng trên một miếng giấy, nó sẽ cháy. Tương tự như vậy, khi chánh niệm và tập trung của bạn mạnh mẽ, cái nhìn sâu sắc của bạn sẽ giải phóng bạn khỏi sự sợ hãi, tức giận và thất vọng, và mang lại cho bạn niềm vui thật sự, an yên thực sự và hạnh phúc thật sự.

Khi bạn chiêm ngắm mặt trời mọc, bạn càng chú ý và tập trung, thì vẻ đẹp của mặt trời mọc sẽ càng được lộ rõ cho chính bản thân bạn. Giả sử bạn được cho một tách trà, rất thơm ngon. Nếu tâm trí của bạn bị phân tâm, bạn không thể thực sự thưởng thức tách trà ấy. Bạn cần phải ý thức được sự hiện diện của tách trà, thực sự tập trung vào nó, lúc ấy mới có thể cảm nhận được hết hương vị và tác dụng của tách trà. Đó là lý do tại sao chánh niệm và sự tập trung là những căn nguyên của hạnh phúc. Đó là lý do tại sao một người thực hành chánh niệm giởi sẽ biết làm thế nào để tạo ra khoảnh khắc của niềm vui, cảm giác hạnh phúc, bất cứ lúc nào trong ngày.

Bài liên quan